
Thoạt đọc hoặc nghe câu trên xem ra có vẻ gì đó hơi sai sai. Ở đời ai lại xem những sỉ nhục và vu khống là những phúc lành? Chắc chỉ có kẻ điên khùng hoặc ngây dại mới cảm thấy như vậy, phải không nào? Ấy vậy mà câu trên lại là một trong Tám mối phúc thật được Đức Giesu rao giảng ngay trong phần mở đầu của Bài giảng trên núi trong sách Tin mừng theo thánh Matthew. Vậy ta phải hiểu câu đó sao đây?
Thế nào là “vì Thầy”? Theo nghĩa chặt, nó có nghĩa là “vì Đức Giesu Kito”, vì tin theo Người, dám sống chết cách quyết liệt cho niềm tin của mình vào cuộc đời và giáo huấn của Chúa Kito. Theo nghĩa rộng, nó có nghĩa là vì những giá trị nhân bản cao đẹp như Chân Thiện Mỹ, vì sự sống, tình yêu, sự thật và công lý v.v… Một người có thể không biết gì về Đức Giesu, không phải là Kito hữu, vẫn có thể thông dự vào mối phúc này, khi họ sống đúng lương tâm tốt lành của họ, sẵn sàng xả thân vì chân lý và tình yêu đích thực.
“Sỉ vả, bách hại, và vu khống” là những điều mà môn đệ đích thực của Đức Kito thường phải gánh chịu. Xưa nay thói đời đều như thế. Một khi ai đó dám lên tiếng và hành động vì sự thật và công lý thì đều bị trù dập, chỉ trích, phỉ báng, bị vu khống, dán nhãn, lên án, thậm chí bị thủ tiêu. Đức Giesu là một ví dụ điển hình quá rõ ràng. Người dám đứng về phía người nghèo, dám lên tiếng bênh vực những người chịu nhiều bất công, bị gạt ra bên lề xã hội. Người không ngại ngần phê bình, chỉ trích giới lãnh đạo thời bấy giờ, nhất là các lãnh đạo tôn giáo và giới tinh hoa Do Thái gồm các thượng tế, kinh sư và người Biệt Phái. Người đánh thẳng vào cái thể chế quyền lực và “nồi cơm” của họ, cho nên họ không thể để Người tồn tại, họ đã mượn tay La Mã, chính quyền đô hộ lúc đó, giết chết Đức Giesu. Nối tiếp Đức Jesus Nazareth là các môn đệ Người và hàng hàng lớp lớp những chứng nhân dám dấn thân, chấp nhận thương đau, thậm chí đổ máu, hy sinh thiệt mạng vì danh Chúa, vì công lý và sự thật.
“Có phúc”? Tôi không chắc tất cả những người chịu bách hại vì Chúa, vì chân lý, đều cảm nhận mình “có phúc”. Có lẽ vẫn có những người bị bách hại mang tâm tình “chịu vậy” trong cay đắng và hận thù. Và những trường hợp như thế thì họ đã tự đánh mất phước lành mà câu Lời Chúa trên đem lại, thật tiếc thay! “Phần thưởng lớn lao ở trên trời” mà Chúa Giesu đề cập thật ra chẳng ai biết nó sẽ lớn lao đến như thế nào, vì chưa có ai, chưa có vị tử đạo nào hiện về mà nói cho chúng ta biết được sự vĩ đại của phần thưởng ấy. Tuy nhiên, một điều chắc chắc chúng ta có thể biết được là những người can đảm bền đỗ sống chết cho tới cùng niềm tin của mình có một sức mạnh vô cùng ghê gớm và niềm hân hoan lạ thường ngay giữa những nghịch cảnh và bách hại. Đó là dấu chỉ Thiên Chúa ở cùng họ, là phần thưởng mà Thiên Chúa đã ban ngay khi họ còn sống ở đời này.
Tóm lại, chỉ những người gắn bó mật thiết với Chúa, với Lời Chúa thì mới cảm nhận được mối phúc thật trên. Họ không hề nao núng hay buồn sầu khi bị sỉ vả, bách hại và vu khống, mà ngược lại, tâm hồn họ cảm thấy an vui đến lạ. Họ hân hoan vui mừng và cảm nhận mình quả là có phúc vì được nên giống Thầy Chí Thánh, được bước đi trên cùng con đường mà Thầy mình đã đi qua.