Bài văn siêu ngắn Bài mẫu 2
Ở nhà, em thân thiết và gần gũi nhất với mẹ. Vì bố của em là bộ đội công tác xa nhà, nên hằng ngày, một tay mẹ chăm sóc cho em, quán xuyến việc nhà cửa.
Năm nay, mẹ của em đã tròn ba mươi tuổi rồi, nhưng vì cuộc sống vất vả nên mẹ trông có phần già hơn tuổi thật. Dáng người của mẹ hơi mập mạp, cao khoảng 1m50, và nước da sạm đi vì những ngày làm việc vất vả. Gia đình em có một ruộng hoa khá lớn, trồng cúc và ly. Mẹ thường tất bật ngoài ruộng cả ngày, nên da sạm đi và đuôi tóc cũng cháy nắng. Mẹ chẳng bao giờ làm tóc, chỉ cắt ngắn lên cho gọn, rồi búi lên ở phía sau mà thôi. Khuôn mặt của mẹ nhìn kĩ thì xinh xắn lắm. Mẹ có gương mặt tròn phúc hậu, vầng trán rộng, hai mắt sáng ngời. Bà em bảo mẹ có tướng phúc hậu, tốt bụng, nên ngày xưa mới gặp lần đầu bà đã quý mẹ em lắm rồi. Từ khi lấy bố, mẹ một mình lo toan cho cả gia đình. Ấy thế mà chẳng bao giờ nghe mẹ than vãn điều gì. Lúc nào mẹ cũng nghĩ cho mọi người trước. Lo mọi người ăn có no chưa, mặc có ấm không, mà quên đi bản thân mình. Vì vậy, em luôn chủ động chăm lo cho mẹ bằng khả năng của mình. Em giúp mẹ làm việc nhà, nấu cơm, rồi theo mẹ ra đồng chăm sóc ruộng hoa. Các ngày lễ, em cũng giúp mẹ chở hoa lên trường bán cho các thầy cô có nhu cầu. Em chẳng thấy xấu hổ về điều đó. Trái lại em rất vui và tự hào khi có thể giúp đỡ mẹ của mình.
Em mong rằng mình sẽ lớn lên thật nhanh để giúp đỡ mẹ nhiều việc hơn nữa. Vì em mong rằng mẹ của mình sẽ luôn được hạnh phúc và vui vẻ, không phải vất vả sớm hôm như bây giờ.
Link nội dung: https://itt.edu.vn/tap-lam-van-ta-me-lop-5-a12282.html