Jinbei: ” tôi không muốn cậu trở thành kẻ thù của cả hòn đảo, tôi muốn cậu trở thành anh hùng”
Luffy: “Anh hùng? Thứ đó tôi chả thèm”
Jinbei: …
Luffy: “Ông có biết anh hùng là thế nào không? Ví dụ nhé : trong bữa tiệc, hải tặc sẽ chọn ăn hết thịt, còn anh hùng sẽ nhường thịt cho người khác. Tôi là tôi chọn ăn hết đấy”
nói thật thì đoạn trích kia không liên quan gì đến câu chuyện =))
nhưng chỉ là muốn kể nó ra đây, lưu nó lại trong trí nhớ
phải, Luffy, cậu chọn “ăn hết thịt” và cậu cũng chọn hi sinh bản thân mình để cứu đồng đội
một Hải tặc Anh hùng, luffy ngốc nghêch ạ *cười*
mấy ai không yêu quí nhân vật chính anh hùng của cả câu chuyện cơ chứ
nhưng
với tôi
Khỉ Luffy chỉ đứng thứ 2
sau Sanji yêu quí của tôi mà thôi *cười*
tôi bắt đầu lảm nhảm về người mà tôi yêu quí rồi đấy
với Sanji FC thì Sanj là “tách Cappucino”
tại sao lại là Cappucino à?
Phong cách ăn mặc của anh mang đậm phong cách Tây Âu. Nhìn lần đầu tiên tôi đã thấy một cái thần toát ra từ vẻ thanh lịch của anh rồi. Và cách bố trí của một tách cappuccino cũng mê hoặc lòng người.
Một tách cappuccino đòi hỏi người uống nó phải rất điềm đạm, là một người quý phái. Anh cũng vậy, lúc nào anh cũng xử sự một cách lý trí và điềm đạm. Tôi yêu anh, tôi yêu tách cappuccino đó.
__Phuong_rom__ @ SanjiFC
là như vậy, chỉ nhẹ nhàng thôi, điềm đạm và bình tĩnh
có thể họ thấy ở OP là 1 Sanji biến thái, kì quặc và ừm… mê gái *cười*
tôi cũng vậy
một Sanji kì quặc, 1 Sanji mê gái 1 Mr. Máu mũi *cười* nhưng lại ngọt ngào và ấm áp
từ nhỏ đã không còn cha mẹ, được hải tặc “Zeff Chân đỏ” cứu. Sau đó, anh trở thành đầu bếp tại nhà hàng trên biển Barati do Zeff [đã nghỉ hưu] mở
có thể được Zeff dạy dỗ, nên anh có những tính cách [trừ mê gái] giống Zeff
tôi nghĩ vậy
là một đầu bếp, yêu thương đồ ăn, thương những kẻ đói, kĩ thuật dùng chân rất tốt
tất cả đều do Zeff hết
dù không nói ra, nhưng tôi biết Hoàng tử đầu bếp của Straw Hat vô cùng yêu quí “lão già” đó
mọi tình cảm vều thể hiện ra bằng hành động của anh
thực tế, tôi có ấn tượng với anh rất đặc biệt
khi tên hải tặc thuộc băng đảng [gì đó không nhớ tên] gần chết đói, dù mọi người có ngăn cản ra sao, bỏ ngoài tai tiếng xấu của băng đảng đó, anh vẫn cho hắn ăn
“tôi không thấy tên hải tặc nào, chỉ thấy một kẻ sắp chết đói”
là như vậy, đó là Hoàng tử của chúng tôi
sau đó, tên hải tặc đó kéo băng của chúng đền ăn và đòi phá phách nhà hàng
chính Sanji, hay đúng hơn là chính chân anh đã đánh chúng như tử
đầu bếp là như vậy
họ không dùng tay cho “những việc nhơ bẩn”
tay chỉ để sáng tạo thức ăn mà thôi
với tôi, Sanji là một thiên tài =)))
anh thường không tập luyện gì, giành khá nhiều thời gian cho việc tán gái [như Nami chẳng hạn] nhưng khả năng sử dụng chân của anh không hề mai một
trong lần CP9 bắt dẫn Robin đi
tôi có nhớ anh chiến đấu với 1 kẻ cũng là đầu bếp
hắn sử dụng dao bếp để đánh nhau với anh
“dao bếp không phải là thứ có thể nghịch như vậy” anh nói
với một đầu bếp thì dụng cụ làm bếp là thứ vô cùng quan trọng
Sanji thường hút thuốc trước khi lâm trận
anh có thói quen tranh nhau quân thù với Zoro *cười*
trong trận tại đảo bong bóng
Luffy chỉ dụng haki đã hạ 50.000 tên lâu nhâu, còn lại 50.000 tên thì lập tức
Zoro: “Cậu hạ hết 50.000 rồi, không để dành cho bạn bè gì cả”
Luffy :”ô thế à? xin lỗi nhé”
Sanji: “này đầu tảo [chỉ Zoro] tôi xí 30.000”
*cười* thực sự thấy 2 người này rất thân nhau *cười*
Không những thế, tôi thực sự thích cái cảnh khi mà Luffy tiến đến đầu sỏ của phe địch, tiếp đó có 2 hoặc 3 tên ra cản đường thì lập tức Zoro và Sanji cản chúng
cảnh đó lặp lại khá nhiều trong cả manga lẫn anime
thực sự rất thích
họ, ý tôi là cả Sanji và Zoro đều sẵn sàng xả thân vì bạn bè mình, vì thuyền trưởng ngốc của họ
Về khả năng tán gái của Sanji, nói thật thì anh hơi ngốc *cười* dù có yêu các cô gái đến mức nào thì cũng đừng đến nỗi phun hết máu mũi ra mà chết chứ =))))
có lẽ, cảnh Sanji trở nên ngốc và hài hước nhất là khi anh tán gái
luôn trong trạng thái bị kích động khi thấy phụ nữ
mắt trái tim, tim rơi rụng lả tả xung quanh, chân thì xoắn lại
=)))) Sanji ngốc =))))))))))
Anh yêu phụ nữ, yêu theo bản năng, anh tôn trọng họ
dù thế nào thì Sanji cũng “không đánh phụ nữ”
mấy ai được nhu vậy
dù họ có là kẻ thù, dù họ có muốn giết anh, nhưng Sanji sẵn sàng chết, anh không muốn, hay không thể đánh phụ nữ
họ là những vị thần, đối với anh là như vậy
có thể với mọi người, tôi đang thần thánh hóa Sanji lên, nhưng đây là suy nghĩ thực sự của cá nhân tôi
liệu bạn có thể dám từ bỏ chính mình để đi theo lý tưởng cả đời như Sanji không?
nếu có, thì bạn có quyền trách Sanji vì anh thà chết chứ không đánh phụ nữ
Không chỉ yêu quí anh vì khả năng, lí tưởng của anh
tôi còn yêu anh vì cái cách anh nhìn ước mơ của mình
mỗi lần mơ về All Blue, nơi chưa có đầu bếp nào đặt chân tới, nơi có đầy đủ tất cả nhưng thứ cần thiết cho một đầu bếp. Tôi lại thấy hiện lên một Hoàng tử lung linh chứ không phải Sanji ngốc hàng ngày
ước mơ [tương đối] bình dị so với Luffy hay Zoro, tôi nghĩ vậy
thấy được All Blue trong lịch sử, thấy được mọi loài cá, chỉ như vậy thôi
“hãy đi đi và trở thành con người kì diệu”
My Prince, My Sanji
Link nội dung: https://itt.edu.vn/index.php/anh-cua-sanji-a9170.html