Đề thi giữa kì 1 lớp 5 môn Tiếng Việt
A. Kiểm tra đọc
I. Đọc thành tiếng
GV cho học sinh đọc một đoạn trong các bài tập đọc và trả lời một số câu hỏi về nội dung đoạn vừa đọc theo quy định.
II. Đọc thầm văn bản sau:
Cậu bé dũng cảm
Một cậu bé mười tuổi rất hiếu động, nghịch ngợm. Một hôm cha cậu được người ta tặng cho một chiếc rìu. Vô cùng thích thú với chiếc rìu sáng loáng, cậu bé liền nảy ra một ý nghĩ: “Hay là mình chặt thử cây anh đào này đi, coi thử chiếc rìu này có bén không.”.
Nghĩ vậy cậu bé cầm chiếc rìu và bắt đầu chặt nhánh đầu tiên. Nhánh cây đứt ra nhẹ nhàng. Cậu bé thích thú chặt tiếp nhánh thứ hai… rồi nhánh thứ ba… Chỉ trong thoáng chốc, cây anh đào đang ra quả đã bị đốn hạ hoàn toàn.
Người cha trở về nhà phát hiện ra sự việc, đã rất tức giận. Vì đây là cây anh đào mà ông vô cùng yêu quý.
Ông giận dữ la lớn:
- Ai đã chặt cây anh đào?
Trước sự tức giận thể hiện rõ trên gương mặt người cha, cậu bé run lên vì sợ. Cậu ngước lên nhìn khuôn mặt của cha mình, ngay lúc này chỉ thấy sự nghiêm nghị và phẫn nộ ở trên đó, hoàn toàn không thấy sự dịu dàng như mọi ngày. Cậu rụt rè nói:
- Thưa cha, chính con đã chặt nó. Con xin lỗi cha.
Người cha thấy con đang run lên vì sợ hãi nên dịu giọng nói:
- Nếu con đã sợ hãi như vậy, tại sao con không chối?
Cậu bé ngẩng mặt lên và nói:
- Thưa cha, con đã phạm lỗi rồi mà còn che giấu lỗi của mình nữa là rất hèn hạ. Con không thể nói dối cha được.
Nghe câu nói đầy bất ngờ của cậu con trai, người cha ngạc nhiên đến sững sờ. Ông không thể nghĩ một đứa trẻ khi thấy cha mình tức giận như vậy lại không hề tìm cách chối tội mà dũng cảm thừa nhận sai lầm của mình và còn khẳng định “Con không thể nói dối cha được.”.
Sau đó, ông đã ngồi xuống bên cạnh cậu con trai của mình, ôm cậu vào lòng rồi nói:
- Sự trung thực của con đáng giá gấp ngàn lần cây anh đào đó con ạ.
(Phỏng theo Vạn điều hay)
Cậu bé trong câu chuyện chính là vị tổng thống đầu tiên của Hợp chủng quốc Hoa Kì - Tổng thống Gioóc-giơ Oa-sinh-tơn (1732-1799).
Khoanh vào chữ cái trước ý trả lời đúng nhất hoặc làm theo yêu cầu:
Câu 1. Cậu bé muốn chặt cây anh đào để làm gì?
A. Để đốn hạ nó.
B. Để thử xem rìu có sắc bén không.
C. Để xem phản ứng của cha cậu thế nào.
D. Để hái được những quả anh đào.
Câu 2. Chi tiết nào không cho thấy cậu bé rất thích thú với trải nghiệm này?
A. Chặt tiếp nhánh thứ hai…rồi nhánh thứ ba…
B. Ngắm chiếc rìu sáng loáng.
C. Hiếu động, nghịch ngợm.
D. Coi thử chiếc rìu này có bén không.
Câu 3. Khi phát hiện cây anh đào bị đốn hạ hoàn toàn, người cha tỏ thái độ thế nào?
A. Dịu dàng như mọi khi.
B. Ngạc nhiên đến sững sờ.
C. Dịu giọng hơn.
D. Tức giận rõ rệt.
Câu 4. Trước thái độ của cha, cậu bé đã làm gì?
A. Nhận lỗi và xin lỗi cha.
B. Xin trồng lại cây anh đào.
C. Tìm cách chối tội.
D. Im lặng không nói gì.
Câu 5. Theo em, vì sao người cha rất vui và hài lòng về con trai của mình?
...........................................................................................................................................................................................................................................................
Câu 6. Em hãy tìm 2-3 từ đồng nghĩa cho các từ sau:
a. nghịch ngợm
b. ngạc nhiên
c. tức giận
Câu 7. Đọc câu chuyện này, em liên tưởng đến câu thành ngữ, tục ngữ nào dưới đây?
A. Trẻ cậy cha, già cậy con.
B. Ra đường hỏi già, về nhà hỏi trẻ.
C. Một điều nhịn, chín điều lành.
D. Thật thà là cha quỷ quái
B. Kiểm tra viết
I. Chính tả: Nghe - viết
Lương Ngọc Quyến
Lương Ngọc Quyến là con trai nhà yêu nước Lương Văn Can. Nuôi ý chí khôi phục non sông, ông tìm đường sang Nhật Bản học quân sự, rồi qua Trung Quốc mưu tập hợp lực lượng chống thực dân Pháp. Ông bị giặc bắt đưa về nước. Chúng khoét bàn chân ông, luồn dây thép buộc chân vào xích sắt. Ngày 30 - 8 - 1917, cuộc khởi nghĩa Thái Nguyên do Đội Cấn lãnh đạo bùng nổ. Lương Ngọc Quyến được giải thoát và tham gia chỉ huy nghĩa quân. Ông hi sinh, nhưng tấm lòng trung với nước của ông còn sáng mãi.
Theo Lương Quân
II. Tập làm văn: Viết mở bài gián tiếp và kết bài mở rộng cho bài Bốn mùa trong ánh nước.
........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................