Thủ đô một chiều đầu thu. Trong căn bếp nhỏ, gọn và sạch, cô bạn tên Hiền vừa chiên ram cuốn xèo xèo vừa hát Hà Nội mùa thu cây cơm nguội vàng cây bàng lá đỏ… Giọng hát trong, câu hát ngọt quyện với… mùi ram thơm đến nao lòng. Nếu nói căn bếp rét mướt này là không gian nghệ thuật, cách nấu bò kho ngon chiều thu Hà Nội là thời kì nghệ thuật thì những cái ram cuốn gọi mời kia là gì nếu không phải là… món ăn nghệ thuật?
Mấy anh em viết Quảng Ngãi ghé thăm, Hiền nói sẽ đãi các “văn nhân tỉnh lẻ” món thanh đạm nhất kinh kỳ: Ram cuốn. Có lẽ Hiền nói “thanh sạch” là để anh em yên tâm rằng món này chẳng có gì gọi là tốn kém; rằng lát nữa đây anh em tự nhiên xơi mà chẳng có gì phải ngại ngùng. Hy vọng là thế! Tinh tế như Hà Nội mà.Nhưng thú thật, nhìn nhan nhản bảy tám cái rổ nhựa lớn nhỏ đựng các thứ gừng, ớt, tỏi, tiêu, hành, mắm, muối, đường, mì chính, thịt bò mỹ nhập khẩu rau sống, sả, chanh, cà rốt, dầu ăn, giấm, chả cá, thịt ba chỉ, bún tàu, nấm, bánh tráng… mình thấy “ngợp” bởi món này gần như huy động cả một “trung đội” nguyên nhiên vật liệu. Ba anh em ngồi xuống, giúp Hiền làm cái này cái kia, hỏi han này nọ nhưng bị cô gái Hà Nội này “mắng mỏ”: “Em xin các huynh. Mấy ông ngồi uống trà để em rảnh tay ra món cho nhanh. Chứ cứ đụng gì cũng hỏi, em trả lời đủ mệt chứ đừng nói làm”.