Dãy phòng trọ nằm trong con hẻm sâu hun hút, căn phòng cuối dãy đang sáng đèn, bốn người chụm đầu bên mâm cơm nói nói cười cười. Dọn mâm cơm xuống, ai có việc nấy, bé Na con chị Mai, leo tọt vào lòng bố xem tivi. Thằng Thành, đứa con lớn chộp lấy điện thoại nhảy ngay lên giường, ngỗi chễm chệ, tay nhấn gì đó lia lịa vào màn hình đầy vẻ thích thú.

Phần chị Mai, hiện đang là công nhân của xưởng may gần dãy trọ gia đình chị ở. Vợ chồng chị lên Sài Gòn lập nghiệp, ngót cũng đã gần hai mươi năm. Bao nhiêu cay đắng ngọt bùi đều đã trải qua, vợ chồng chị vui vì con cái biết nghe lời, tự hào khi thấy 2 đứa đều học hành giỏi giang.

Gia đình chị sống hòa đồng nên từ những người chung trọ đến những người trong xưởng may đều yêu mến. Gần đây, những người bạn của chị Mai không khỏi giật mình thắc mắc, chỉ trong thời gian mà chị gầy sọp hẳn đi, da dẻ tái nhợt, không còn tươi cười nhiều như trước.

Nhiều người bàn tán chắc hai vợ chồng “cơm không lành, canh không ngọt”, nhiều lần chị Mai nghe nói vậy, cũng bỏ ngoài tai, không buồn quan tâm. Vì thế những người độc miệng càng được đà lấn tới, có người còn rao chuyện trong xưởng là chồng chị ngoại tình rồi đánh chị, làm chị gầy gò, lúc nào cũng mệt mỏi, thất thần.

Ít ai biết được, tình cảm của vợ chồng chị vẫn vậy, anh chị còn thương nhau và quan tâm hơn bất cứ lúc nào. Thời gian gần đây, không biết chị Mai bị mắc bệnh gì, mỗi lúc đi đại tiện là đau vô cùng, còn thấy máu chảy ra. Ban đầu tình chỉ là chút đau rát nên chị còn chịu được, cứ tưởng do ăn uống bất thường, nóng trong người nên bị như vậy. Cho đến khi sự việc cứ lặp đi lặp lại, thấy không ổn, chị mới nói cho chồng mình biết.

Phòng khám apollo trả lại cuộc sống hạnh phúc cho gia đình tôi​

Hai vợ chồng dắt díu đi kiểm tra sức khỏe, xét nghiệm mới biết là chị bị trĩ nội, búi trĩ đang đến giai đoạn sa ra ngoài, bác sĩ chỉ định chị phải cắt búi trĩ ngay. Nghĩ là mình đã đến đúng địa chỉ khám bệnh, chồng chị liền làm thủ tục tiểu phẫu cho vợ. Sau cuộc tiểu phẫu ngày hôm đó, thỉnh thoảng chị có cảm giác tức tức phần hậu môn, nhưng máu thì có khoảng vài giọt. Chị yên tâm, vì có thể đó chỉ là những biểu hiện của hậu tiểu phẫu.

Bẵng đi một thời gian, chồng chị cũng đỡ lo khi biết bệnh tình vợ mình đã khỏi. Thế nhưng, những triệu chứng như lúc trước lại tiếp tục hành hạ chị. Lần này, mỗi lần đi đại tiện, máu lại chảy ra nhiều hơn, cảm giác đau rát khiến chị chẳng thiết ăn uống gì, để khỏi phải đi đại tiện!

Việc tiểu phẫu lần trước dường như không có hiệu quả, việc chảy máu nhiều làm cơ thể chị Mai mất máu nên người lúc nào cũng mệt mỏi, nhợt nhạt. Sợ đi khám tốn tiền mà lại không chữa khỏi, ai chỉ gì chị cũng ngheo theo, cứ nghĩ “có bệnh thì vái tứ phương”, cách Tây không khỏi thì làm theo cách Ta.

Sức khỏe của chị cũng không khá lên nổi, mỗi lúc đi đại tiện là như cực hình đối với chị, nước mắt giàn giụa, chị phải thở dốc. Thấy vợ mình đau đớn, anh Tâm – chồng chị không cầm lòng được.

Bữa cơm tối của gia đình nhạt hẳn đi, thấy thằng Thành chăm chú vào điện thoại, anh quát: “Mẹ mày đang đau, ăn không được, mày cười tí téo tối ngày. Trong đó có gì vui, có chữa được bệnh mẹ mày không?”

Anh vừa dứt lời thì thằng Thành con anh nhảy thót tới:

“Ba, ba, con coi cái này nè, ba đưa mẹ đi khám thử coi sao!”

Vừa nói nó vừa dí cái điện thoại vô người ba nó, anh Tâm nghe nói vừa mừng vừa ngạc nhiên, ra vẻ mặt nghiêm với con:

“Cái gì, mày nói từ từ, ba có đọc được đâu mà mày đưa.”

Sau khi nghe Thành đọc cái tin gì đó về chữa bệnh trĩ về chương trình khám của Phòng khám, ba nó hối phải đăng ký khám cho mẹ ngay hôm sau.

Sáng hôm sau hai vợ chồng nghỉ làm, chở nhau đến Phòng khám đa khoa apollo đã đặt trước, tại địa chỉ số 228 Trần Hưng Đạo, Phường Nguyễn Cư Trinh, Quận 1, TPHCM kiểm tra sức khỏe cho vợ, vì đã có số thứ tự khám sẵn nên thời gian khám khá nhanh. Với mong muốn của người đang mắc bệnh, chị Mai hy vọng lần này làm tiểu phẫu ở đây sẽ được khỏe hoàn toàn.

Mong muốn bình thường như trước, để chị yên tâm đi làm, lo cho gia đình, không phải chịu những cơn đau, và tất nhiên là không phải tốn tiền vô ích; anh chị còn lo cho các con nữa mà. Thời gian tiểu phẫu diễn ra nhanh hơn chị nghĩ, trước khi về, chị còn được bác sĩ dặn dò: do tính chất công việc ngồi lâu, nên cố gắng đứng lên đi lại thường xuyên, đừng nhịn đi vệ sinh như lúc trước để bị táo bón nữa.

Chỉ cần có chế độ ăn uống phù hợp, nghỉ dưỡng để bệnh tình không tái phát, sức khỏe chị nhanh chóng phục hồi. Nếu có triệu chứng gì bất thường, hãy liên hệ ngay với Phòng khám để được hỗ trợ, xử lý và có hướng giải quyết hiệu quả.

Sau tiểu phẫu, người ta lại thấy phía cuối dãy trọ, trong căn nhà nhỏ đó, tiếng nói cười vẫn như ngày nào, tiếng bé Na cười khằng khặc, tiếng chị Mai giục con ăn nhanh rồi học bài. Thế đó, cuộc sống chị - gia đình chị đã quay lại những tháng ngày hạnh phúc.

View more random threads: