Nói chuyện với bartender là một thú vui khá phổ biến của dân đi bar, pub. Đa số giới doanh nhân, công chức đến bar không phải để nghe, mà để nói cho xả bớt căng thẳng dồn nén suốt cả ngày làm việc. Nào là sếp o ép, đồng nghiệp chậm chạp, nhân viên lười biếng... cứ vài tuần bia là hết một câu chuyện.

Cứ sáng thứ 7, một ông Tây sang làm việc ở tận Hải Phòng, Quảng Ninh lại bắt lái xe đưa về khách sạn Sofitel Metropole ở Hà Nội để làm vài cốc bia. Chủ nhật ăn sáng xong lại đi xe mấy chục cây số về để thứ hai làm việc tiếp. Ông Tây ấy đến bar này chẳng phải chỉ vì vài cốc bia mà để được nói.


Ông Tây ấy làm về một thứ đại loại như là nhiệt điện hay điện tử gì đó, nghĩa là mấy anh bartender còm không thể nào hiểu nổi. Thứ 7 nào vào quán ông ta cũng thao thao về công việc của mình. Mấy lần đầu chẳng có anh phục vụ nào hiểu ông định nói gì. Nhưng ông cứ nói, nhiều đến độ sau một thời gian dài cả tổ bartender tưởng cũng có thể vẽ lại sơ đồ, thậm chí từng cái tuốc bin của nhà máy nơi ông làm việc. Tại sao ư? Vì sức ép công việc căng thẳng quá, phải nói ra mới hả được. Nhưng mà nói với ai? Là giám đốc làm sao có thể than thở khó khăn với cấp dưới. Tâm sự với một ông Tây khác thì dễ lộ bí mật như chơi. Thế nên không gì bằng nói với máy cậu bartender choai choai với vốn tiếng Anh ít ỏi, vô hại. Tag: thiet ke phong karaoke

Nói chuyện với bartender là một thú vui khá phổ biến của dân đi bar, pub. Dù câu chuyện có cũ đến mấy thì bartender vẫn cứ tròn mắt ngạc nhiên lắng nghe. Kể cả nó được kể đến lần thứ năm thì mắt bartender vẫn cứ tròn (vì ngạc nhiên sao ông này tua lắm thế). Hay nếu phải nghe một truyện cười đến lần thứ mười thì họ vẫn cứ cười sằng sặc (vì thấy sự ngớ ngẩn của người khác buồn cười quá).

Một cuốn sách dạy về bartender có mở đầu rằng ai muốn làm nghề này thì phải có kiến thức của nhà tâm lý học, cha cố, người làm mai mối, bình luận viên thể thao, nhà ngoại giao... nhưng cần nhất là phải nghe nhiều, nói ít để đảm bảo bí mật cho khách. Hầu hết các bartender đều tuân thủ điều đó.

Nhưng có một dạng người thì không, dù họ cũng chịu nghe không kém gì các bartender. Một anh chàng người Âu, sống ở Việt Nam trên dưới 10 năm, làm cùng 1 lúc cho 6 công ty nước ngoài. Nhiệm vụ của anh ta là hàng ngày ngủ dậy, đến quán bar uống 2 ly bia, đọc báo, ăn trưa, lang thang. Chiều tối lại đến quán bar uống bia rồi lang thang. Đêm về viết báo cáo về những thông tin mình thu thập được, dự báo thị trường và đưa ra nhận định cá nhân. Tag: phong karaoke gia đinh

Quán rượu là nơi người ta có thể nói mọi thứ. Mà đa phần là thật, vì người nói thường say. Thế nên quán rượu cũng là nơi có thể thu thập thông tin. Anh chàng nói trên chỉ có đi bar mà hàng tháng lĩnh lương của cả 6 công ty.

Hết chuyện của mình rồi đến chuyện thiên hạ. Các câu chuyện trong bar lúc đầu thường có chủ đề nhưng sau thì lung tung. Mà ban đầu nói còn có thứ tự, sau một lúc thì mồm ai nấy nói. Mặt đỏ phừng phừng, tay chân khua khoắng. Ầm ĩ, hỗn độn. Cái sự tranh nhau nói khiến người ngoài tưởng họ sắp bịt mồm người khác lại để... mình nói to hơn.

Các quán bar thừa những chuyện thánh tướng nhưng lại thiếu sự công bằng. Câu chuyện nào rồi cũng quay về việc mình nhất, thiên hạ bét. Nếu sếp nào muốn biết nhân viên nói gì về mình thì giành thời gian nấp sau quầy rượu mà nghe. Rất ít khi thấy khen ai, hay có khen xong thì cũng lại kèm theo một cãi bĩu môi, lắc đầu hay nhếch mép đầy ý nghĩa: cũng thường thôi.

Theo Sành Điệu, nằm tách ra khỏi không khí ồn ào chung đó là vài vị khách ôn tồn, điềm đạm. Thường là các VIP. Họ đến bar, thì thầm bàn mấy chuyện làm ăn, vài thông tin có giá trị rồi lẳng lặng ra về. Thế nhưng cũng chính những người đó, nếu đi một mình hoặc sau khi đã bàn xong việc, cũng "nỏ" mồm ra phết về quá khứ oai hùng của mình hay những biến cố chính trị động trời. Họ muốn khẳng định đẳng cấp, sự hiểu biết qua những câu chuyện họ nói. Thế la kho tàng những câu chuyện ở bar, pub lại được bổ sung cho thêm phần phong phú. Tag: trang trí phòng karaoke

Không thể phủ nhận một phần quan trọng trong kho tàng ấy được đóng góp bởi chị em. Thế nhưng do số lượng chuyện nhiều vô kể, chỉ xin tóm tắt rằng nội dung cũng tương tự như cánh đàn ông, nghĩa là "chỉ có chúng ta là tốt nhất, xinh đẹp nhất, thông minh nhất".

Nguồn: ngoisao.net