Trong vai một chủ hàng cần tìm nguồn thuốc kích dục nữ , “đồ chơi, phương tiện hỗ trợ” để cung cấp cho các bữa tiệc bay đêm của dân chơi, tôi được Cường “cò”, một tay xe ôm thông thổ đất Móng Cái rỉ tai: “Hàng đó bên kia (Đông Hưng, Trung Quốc) họ bày bán công khai hơn, không cấm chặt như bên này. Để mua được hàng đó ở bên kia có cả chợ, bên này thì chỉ có một hai cửa hàng của chủ người Trung Quốc thôi

Phải là mối quen đến, họ mới dám “bung hàng” cho xem, chứ không phải dễ dàng gì”. Cũng nhờ Cường “cò” tôi mau chóng làm được sổ thông hành đi qua cửa khẩu Bắc Luân, sang TP.Đông Hưng, Trung Quốc để đi chợ thuốc kích dục. Theo Cường “cò” thì Đông Hưng là “thiên đường của đồ kích dục”. Từ bao cao su, đồ chơi, búp bê, bi rung, thuốc bôi trơn, nước hoa, nước xịt từ giá rất rẻ dành cho dân lao động bình dân, tới loại cao cấp cho giới đại gia. tất thảy đều được bày bán công khai và khá dễ giao tế mua bán.

Mới bước qua cửa khẩu đi vào các con phố đã bắt gặp la liệt những cửa hàng bán thuốc kích dục. Tại những phố gần bến xe Đông Hưng và cách cửa khẩu Quốc tế Móng Cái khoảng 2km, hầu như phố nào cũng có 1-2 cửa hàng loại này. Trước đây, người ta bán hàng này ngay trên đường phố, nhiều cô gái mặc quần ngắn, áo hở ngực nằm rao bán loại hàng này. Ngỏ lời muốn tìm nguồn hàng chuẩn, để cung cấp cho các đường dây bay đêm trong hệ thống khách sạn chuyên tổ chức bay của mình, tôi được một người bán hàng tên Linh Linh nói tiếng Việt, đon đả chào mời. Cô ta giới thiệu cho tôi hàng loạt loại thuốc, loại bột pha vào nước uống, loại viên, loại nước xịt, loại kem bôi, có cả kẹo cao su, khi nhai vào tác dụng nhanh hơn cả loại uống. Loại nào càng nhiều tác dụng, càng nhanh, càng mạnh, càng kéo dài thời kì, giá càng đắt.

Sau một hồi xem qua, tôi quyết định lấy thuốc uống loại hai viên “50 phút”, để về cho “đàn em kiểm thử” nếu chất lượng tốt sẽ giao thông để lấy số lượng lớn, cũng như thoả thuận cách thức thanh toán, phương pháp chuyên chở giao tiếp nhất định. Giá cho một vỉ thuốc cương dương loại này là 100 tệ (khoảng 345.000 đồng). Vỉ thuốc này nhìn qua rất giống một vỉ thuốc bổ bình thường, nhưng chữ in trên bao bì là chữ Trung Quốc. Theo Linh Linh, thì thuốc này gồm hai viên, một viên lớn hơn màu trắng là thuốc kéo dài thời gian giúp người đàn ông khi dùng sẽ có thể “kéo dài” được 40-50 phút mà không mệt?!

Cũng theo san sớt của Linh Linh, những loại thuốc này để tìm được nguồn hàng tốt, phải mua tận gốc, cũng như cần có sự quen biết, không thì cũng không tránh được hàng giả, hàng nhái, hàng kém chất lượng. ngoại giả Linh Linh còn quảng cáo: “Đảm bảo với chị, hàng của bọn em là hàng chuẩn, 70-80% hàng được bán ở Hà Nội là do được chuyển từ hai nhánh Lạng Sơn, Móng Cái về”. Linh Linh khẳng định, thuốc Viagra bán ở Hà Nội chủ yếu là hàng nhái vì công nghệ làm hàng giả thì Trung Quốc là số một. Chỉ trừ một số ít hàng xách tay từ Mỹ về mới thật. Tôi hỏi, “đi qua cửa khẩu không bị soát à?” Linh Linh bảo, “chỉ có 1-2 hộp mua về dùng vì lý do “chồng yếu sinh lý” thì ai bắt”. “Mua nhiều mới bắt, mà ai mang hàng cấm số lượng nhiều qua cửa khẩu đâu. Đi đường biên, lối tắt, hoặc không thì xé lẻ ra mà mang về...”, Linh Linh cười đầy hàm ý.

Để moi thêm thông báo, tôi chia sẻ với Linh Linh về việc chật vật để “giữ chân khách” trong nội địa, do tình trạng khan hàng, lại nhiều hàng không chất lượng, khiến đám dân chơi trở nên khó tính khó nết. Bên cạnh đó nhằm tránh việc công an truy quét gay gắt, nên mọi việc giao du làm ăn trở thành khó khăn hơn. cho nên tôi muốn gom một số lượng lớn hàng loại tốt để “trải hàng” cho hệ thống phòng bay ở Hà Nội và nhờ Linh Linh viện trợ.

Linh Linh cười lớn và bảo: “Cái này chị yên tâm, quan yếu chị muốn lấy bao lăm, chứ chuyện đưa hàng thuốc cường dương viagra về cho chị thì bọn em có cách, khách của em ở Hà Nội cũng nhiều lắm?! Cứ để em thiết kế cho, có phải mỗi đường cửa khẩu để về Việt Nam đâu. Hàng bên Trung Quốc thì bao nhiêu cũng có, nên giờ nhiều thanh niên ở đây nhàn rỗi, muốn kiếm thêm, thường sang bên bọn em mua vài hộp về bán cho ai có nhu cầu. Mỗi hộp loại rẻ khoảng 50 NDT về đến Việt Nam các lão ý sang tay thành 100 NDT. Còn nếu chị ngại việc chuyển vận thì em cho chị đại lý của nhà em bên đó. Nhưng cứ lấy hàng nhà em đi xem làm ăn với nhau thế nào đã rồi mới tính được là lấy ở bên này, hay Việt Nam”.